Cái kết may mắn cho tên khốn đánh cắp tài liệu của công ty, Khuya rồi. Lời nói lạnh lùng của Madif là Khánh Phương có chút sững sờ, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình tự đến với hắn, hắn lại còn lạnh nhạt như vậy? Ánh mắt cô chợt nhìn qua vai Madif, cửa buồng che vải kia vừa phấp phới lộ ra một bóng người trần truồng trắng nõn lấp ló phía sau. Khánh Phương hai chân như nhũn ra, lảo đảo lùi lại. Ra là vậy… Hắn đã có người tình khác. Ra là vậy… Khánh Phương không nói gì, Cái kết quá may cho gã cặn bã đánh cắp tài liệu của công ty chỉ quay đầu đi. Cô nghe tiếng cửa gỗ đóng sập lại mà lòng trống rỗng như mất đi điều gì